Thơ Song Nhị
Người về.
Ừ nhỉ về mà thấy
dấu vết
tan hoang của cuộc tình
thuở ấy
nguời trong vai vệ sĩ
đã thề
quyết tử để tồn sinh
Người về
mở hội vui bầu bạn
mặc gió
mưa đang cứ bão bùng
dòng nước
chảy đau bờ đất rạn
người về
cao hứng tiếng thơ rung!
Người về.
Ừ nhỉ về mà hưởng
phú quý
vinh hoa hậu đổi đời
đã khuất
nẻo rồi thời bão loạn
sá gì vàng
đỏ một trò chơi!
Người về
kẻ đợi người đưa đón
mừng rỡ
thay vì tiếng mặn chua
rủng rỉnh
đồng đô la nặng túi
dại gì ai
kẻ đuổi người xua
Con chiến
mã nằm trong ngõ tối
mang thân
què cụt thở từng hơi
xác xơ nắm
cỏ vàng cơm áo
mà vẫn còn
nguyên vẹn ý lời
Vẫn uống
nước bùn bên suối cạn
vẫn mơ
thanh kiếm dưới vầng trăng
hai vai
trĩu nặng thời vinh nhục
vẫn ngẩng
cao đầu lộng hí vang
Còn ta
đứng ngó đời. Hoài niệm
khóc gió
than mây nỗi bẽ bàng
khóc mối
tình xưa đành lỗi đạo
cúi đầu bỏ
cuộc bước sang ngang
Người về
nét chữ nhòe trang sách
gió bụi mù
tung chốn hí trường
bút mực
bỗng dưng buồn đọng lại
tình đời
vân cẩu vẽ tang thương!!
***
No comments:
Post a Comment