Monday, June 10, 2013

NỬA THẾ KỶ VIỆT NAM Ý Kiến. Nhận Định (9)




















NGUYỄN NGỌC BÍCH
Giáo Sư/ nguyên Giám Đốc đài Á Châu Tự Do (RFA)

… Nếu một sản-phẩm như Hợp Lưu, Da Màu hay Talawas có quay lưng vào cái thống-khổ của dân-tộc vào lúc này, hôm nay, nghĩa là không đá động gì đến những dân oan, đến những vi-phạm nhân-quyền trắng trợn ở quê nhà, dù nhân danh cái gì đi nữa (tỷ-dụ, sự hòa-hợp dân-tộc), thì một người bình-thường như tôi vẫn muốn được học kinh-nghiệm của người đi trước, của người chẳng may rớt vào vòng tù tội thay cho tôi để tôi hiểu biết xã-hội, dân-tộc của tôi hơn. Đó là lý-do tôi tìm đến đọc cuốn sách ra mắt ngày hôm nay, “bút-ký, tự-truyện” Nửa thế kỷ Việt Nam của tác-giả Song Nhị.
…….

“Tôi đã viết và đã xóa bỏ từng dòng. Tôi đã viết và đã xóa bỏ từng trang. Tôi đã xóa bỏ nhiều lần như vậy. Một bài viết ngắn [. . .] cho tới hôm nay… đã chẵn mười năm!”.

Tác-giả mở đầu sách của anh như vậy. Như thế hẳn không phải là một tác-phẩm bôi bác mà là một tác-phẩm có nhiều đắn đo, cân nhắc. Những chuyện anh viết, “mười năm góp nhặt, suy nghĩ, đắn đo,” sau một thời-gian bỗng “những cá biệt, tản mạn đó lại tạo nên một bố cục chặt chẽ, sống động, rất thật trên một đường trường lịch sử nửa thế kỷ Việt Nam.”

Vậy ta hãy thử xem những “cá biệt, tản mạn” của anh có những gì?

Chương đầu, “Giữa một miền quê hiền hòa”, nói về những ngày thơ ấu dễ thương của anh “trên đồng ruộng, ngồi trên lưng trâu, hai mùa lạnh buốt thấu xương, nắng cháy da người” ở Nghệ Tĩnh. Rồi đi học, rồi yêu, nhưng phải trốn sang Lào với gia-đình sau khi chứng-kiến (Chương II) - Cuộc Cải Cách Ruộng Đất “long trời lở đất” ở quê nhà. 
Chương III là nói về cuộc vượt biên sang Lào, với gia-đình được sự giúp đỡ của một cựu-sĩ-quan Pathet Lào, và Chương IV cho biết về những ngày tương-đối yên lành ở Lào trước khi bị CS xâm-nhập…. 

Từ Chương V trở đi là cuộc sống của tác-giả và gia-đình trong một miền Nam tự do sau khi   từ Lào về. Được ăn học tử tế rồi bị lôi cuốn vào những phong trào sinh-viên bị CS lũng đoạn, tác-giả mô-tả những ngày tranh đấu không riêng gì ở Trường Đại-học Vạn Hạnh chống lại phía bên kia mà còn lan ra khắp các khoa ở Đại-học Sài-gòn. Chương này và chương sau (khoảng 50 trang) đối với riêng tôi có thể xem là hấp dẫn nhất…. 

Từ đó, tác-phẩm nhảy qua Chương VII (“Miền Nam, Cơn Lũ Nghịch Thường”) nói đến những ngày cuối cùng của miền Nam…. Đó là uyên-nguyên của kinh-nghiệm “học tập cải tạo” sau đó của tác-giả, được mô-tả cặn kẽ với đầy đủ cả các tài-liệu… 

Chương VIII với những “đợt ‘chuyển quân’ bằng máy bay ra Hà Nội,” “chuyến tàu Nam Bắc” với những “số phận lênh đênh.”

Chương IX riêng bàn về trường-hợp “Bùi Đình Thi” và chiêm-nghiệm về “nhân duyên” và “nghiệp quả” trong đó tác-giả cũng dành nhiều ngậm ngùi cho người đàn bà nạn-nhân khổ-sở là vợ Bùi Đình Thi.

Chương X nói về một số trại tù khá khắc-nghiệt ở miền Bắc nhưng cuộc tràn quân Trung-Cộng qua biên-giới (tháng 2/1979) đã buộc CS phải “chuyển quân” một lần nữa từ các trại tù như Nam Hà hay Cổng Trời về những trại như Thanh Cẩm hay Lam Sơn (tức Lý Bá Sơ “danh bất hư truyền” về mặt dã-man từ thời kháng-chiến chống Pháp để rồi cuối cùng cũng được trở về Nam (Chương XIV, “Châu về Hiệp Phố”). 

Xen kẽ trong những trang này là nhiều kinh-nghiệm rất sống động như “Làm thơ trong tù” (Chương XI), “Biểu tình tuyệt thực, Rừng vang tiếng hát” (Chương XII) nói lên sự bất khuất của người tù miền Nam, và “những cảnh huống [khác] trong tù” (Chương XIII) với đầy đủ những cảnh “hỉ, nộ, ái, ố, dục” ghi lại với một ngòi bút khá công-minh.

Sách cũng kết thúc bằng một số chuyện thú vị như “Nghệ sĩ Thành Được và cuộc vượt ngục tập thể FULRO” thành công, và một số gương bất khuất của người tù đáng lưu danh hậu-thế.

Nhưng giá trị không nhỏ là Chương XV (“Hy vọng trong màn đêm, Ánh sáng cuối đường hầm”) là chương nói về sự vận-động của một số tổ-chức hải-ngoại mà hàng đầu là Hội Gia-đình Tù-nhân Chính-trị VN của bà Khúc Minh Thơ làm việc với những nhân-vật như Đại-sứ Robert Funseth để có chương-trình H.O. Phụ-lục của sách còn mang một hồ-sơ thật đầy đủ với tài-liệu và hình ảnh mà tác-giả thu thập được để cho mai này ai muốn xuyên-tạc về chương-trình đón cựu-tù-nhân chính-trị của CSVN sang Mỹ cũng không thể dễ dàng phủ-nhận.

Xuyên suốt cuốn sách là một thái-độ rất thận trọng, nhưng không kém phần tự-trọng nói lên được tất cả cái hào-hùng của một quân-đội tuy ngã ngựa và chịu nhiều đầy ải song không bao giờ mất đi cái tính người và tình người của một quân ngũ có ăn học và và đã từng biết thế nào là tự do.

phát biểu tại buổi ra mắt tại
James Lee Community Center, Falls Church, VA


Thursday, June 6, 2013

NỬA THẾ KỶ VIỆT NAM - Ý Kiến. Nhận Định (7)
























  THANH THƯƠNG HOÀNG - Nhà Văn/ Chủ Tịch Nghiệp Đoàn Ký Giả VNCH

1.
Song Nhị dành tất cả đời sống của mình cho “nghiệp” Thơ Văn. Cũng cần nhấn mạnh ở đây là phần lớn thơ văn của Song Nhị đều nói lên nỗi đau của con người, nỗi đau của dân tộc, nỗi đau của đất nước dưới gông cùm cộng sản. Anh đã viết bằng chính máu của mình như lời triết gia Nietzsche khuyên: “D’écrire avec notre propre sang”. 
 
2.
Đọc hết cuốn bút ký tự truyện “Nửa Thế Kỷ Việt Nam” của Song Nhị dầy trên 400 trang, thú thật tôi đã buồn càng buồn thêm, đã đau càng đau thêm. Tôi thấy tôi, bạn bè tôi (và cả thế hệ tôi) hiển hiện trong cuốn sách. Chẳng biết chúng tôi có “sinh nhầm thế kỷ” không, nhưng điều chắc chắn chúng tôi đã bị đánh mất tuổi trẻ, đã bị cuốn hút vào trận bão thời đại và nhận lãnh những thua thiệt, bất hạnh về mình. Có thể nói cả thế hệ chúng tôi “mộng tan tành”(như lời than của Nhà văn Nguyễn Mạnh Côn). Nỗi đau này không phải chỉ riêng Song Nhị mà là của tất cả chúng ta - những người sống sót trong cuộc chiến và sau đó trong tù đầy.
                                                                                                                                    
Ở phần kết cuốn sách, Song Nhị có đặt vấn đề là tại sao và nếu như...
Vâng, nếu như không có Hồ Chí Minh, không có đảng cộng sản VN (bọn người buôn ảo mộng, cuồng tín, tàn bạo) thì làm gì có cuộc chiến tranh Việt Nam với con số hơn mấy triệu người hai miền Nam Bắc bị chết, máu chẩy thành sông xương chất thành núi cùng với bao gia đình tan nát đau thương. Và sau gần nửa thế kỷ cuộc chiến chấm dứt, nước mắt vẫn chưa ngưng chẩy. Đất nước bị xâm lấn, dân tộc vẫn quặn mình trong tủi nhục, trong khốn cùng

Theo tôi, cuốn “Nửa Thế Kỷ Việt Nam” của Song Nhị là những trang sử ghi đậm nét thảm họa của dân tộc ta trong suốt nửa thế kỷ 20. Nỗi đau này biết bao giờ nguôi?
San Jose, 11/2009
Thanh Thương Hoàng
(Việt Tribune, Vol IV. No. 205 April 2-8/ 2010)


DIÊN NGHỊ - cựu Tr/tá CTCT/ Nhà Văn/ nhà Thơ

Sau Hiệp định Geneve 1954, họ Hồ dựng lên bức tường thép che giấu, lấp liếm bạo lực man rợ, thực hiện chính sách tiêu diệt giai cấp trí, địa, phú, hào trên miền Bắc qua chiến dịch đấu tố, gieo tang tóc, đau thương, giết người cướp của hàng vạn lương dân... nhà văn Song Nhị, một nạn nhân, và là chứng nhân trong cuộc, đã cùng gia đình vượt thoát, đã lìa quê quán ra đi từ đó. Và từ đó, ước vọng tự do sáng ngời phía trước của Sài Gòn đang đợi chờ, hứa hẹn.

20 năm sống dưới chế độ Đệ Nhất và Đệ Nhị Công Hòa, bản thân người trai Hà Tĩnh đã nổ lực không ngừng, vươn lên cùng ý chí nỗ lực phục vụ, thắp sáng ngời lý tưởng bảo vệ quê hương, không khoan nhượng bất cứ hành động nào của kẻ thù... nhưng cuộc chiến ý thức hệ ngày càng quyết liệt từ tham vọng và bản chất thôn tính của tập đoàn Mác-xít miền Bắc, đã xâm nhập, tạo biến cố khuynh đảo lũng đoạn xã hội miền Nam, để cuối cùng định mệnh của một dân tộc yêu tự do, nhân bản được an bài trong bất công phi lý.
Như một biên niên sử thời đại, qua ghi nhận trung thực của người trong cuộc đầy trách nhiệm, Song Nhị chẳng những đóng góp sự thật vào dòng lịch sử, còn cho thấy rằng: rủi ro bất hạnh của cả một dân tộc chỉ do một bàn tay tàn bạo, một não trạng bệnh hoạn, một tham vọng quá mức, chỉ nhìn thấy góc cạnh hẹp hòi quyền lợi của một bè đảng vô sản chư hầu nô lệ, mà chẳng hề quan tâm đến nguyện vọng và quyền lợi của cả  một dân tộc khát khao cường thịnh, tự do.

Diên Nghị, 11/2009

Wednesday, June 5, 2013

NỬA THẾ KỶ VIỆT NAM Ý Kiến. Nhận Định (6)



















ĐOÀN THANH LIÊM - Luật Sư

 .... Nói chung, thì cuốn sách này chứa đựng khá nhiều chứng từ khả tín về những sự việc, mà chính bản thân tác giả đã trải qua, đã đích thân chứng kiến như là một nạn nhân, nhiều hơn là một người bàng quan ngoại cuộc, vô tư. Cụ thể như là các vụ đấu tố địa chủ trong chiến dịch Cải cách Ruộng đất hồi giữa thập niên 1950 tại làng quê của gia đình tác giả ở tỉnh Hà Tĩnh thuộc Liên khu IV, phía bắc vĩ tuyến 17. Cả người cha và mẹ của tác giả đều bị đưa ra đấu tố và bị cầm tù trong hoàn cảnh rất tàn bạo, khắc nghiệt. 

Những chuyện đau thương như thế tại một vùng nông thôn ở Hà Tĩnh đều được mô tả với giọng văn bình tĩnh, khách quan mà trung thực, thì càng có sức lôi cuốn và thuyết phục đối với số đông độc giả muốn tìm hiểu sự thực trong giai đoạn lịch sử đen tối ảm đạm này tại miền Bắc Việt nam hồi thập niên 1950-60.

Nhờ sự bố trí khôn khéo và cương quyết của người cha, mà cả gia đình đã trốn thoát được sang bên quốc gia láng giềng là nước Lào, rồi cuối cùng vào đầu thập niên 1960, thì tới định cư được tại miền Nam Việt nam. Nơi đây, tác giả đã có cơ hội tiếp tục việc học tập lên tới bậc Đại học và đã tham gia sinh hoạt khá sôi nổi trong các lãnh vực văn hóa xã hội và giáo dục.

Vào cuối thập niên 1960, thì giới học sinh sinh viên miền Nam tham gia sinh hoạt chính trị xã hội rất sôi nổi, trong đó có một bộ phận rất năng nổ do cộng sản tổ chức giật dây, nên đã diễn ra nhiều cuộc trực diện đối đầu căng thẳng với cơ quan anh ninh, nhiều khi đưa đến chuyện bạo động. Tác giả vừa là sinh viên, vừa là giáo sư dậy học tại các trường trung học, nên đã bị lôi cuốn vào trong cơn lốc xoáy của lớp thanh niên trẻ của đô thị giữa một tình huống chiến tranh đang mỗi ngày càng leo thang tàn khốc.

Tiếp sau đó, tác giả gia nhập hàng ngũ quân đội theo tiếng gọi Tổng động viên đối với các thanh niên còn ở dưới tuổi 33. Và với lập trường quốc gia vững chắc, được trui rèn qua bao nhiêu năm sống trong lòng chế độ cộng sản ở quê nhà tại Hà Tĩnh, viên sĩ quan trẻ tuổi này đã phân biệt thật rõ ràng được những thủ đoạn thâm độc, tinh vi khôn khéo của các tổ chức ngoại vi của cộng sản, được ngụy trang dưới chiêu bài đấu tranh cho tự do dân chủ, hòa giải hòa hợp nhằm tiến tới hòa bình, với sự chủ động của giới lãnh đạo chóp bu ở Hanoi. Nhờ vậy mà anh đã không để cho mình bị biến thành quân cờ bung xung cho phía Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam Việt nam, như một số người nhẹ dạ khác đã từng bị ngả theo.
Nhưng phần chứng từ quan trọng với đầy đủ chi tiết ngộ nghĩnh “bi hài” nhất, lại là những đoạn viết về tình hình sinh hoạt của các tù nhân trong các “trại cải tạo” dành riêng cho giới sĩ quan và viên chức của Việt nam Cộng hòa bị bắt đi “trình diện học tập” kể từ sau ngày 30 Tháng Tư 1975 oan nghiệt đau thương đó.

Các mẩu chuyện mô tả ở phần này rất là sinh động, đôi khi hóm hỉnh, nhưng chủ yếu là rất trung thực trong cố gắng tường thuật những chi tiết rất đáng ghi nhớ trong cách đối xử của “cán bộ quản giáo coi tù” đối với “các học viên” là “tù nhân, phạm nhân”. Cũng như tác phong của một thiểu số những “học viên vì quá hèn nhát, nên đã tiếp tay với lũ cai tù để mà hành hạ, phản bội anh em đồng cảnh ngộ với mình”.
Tác giả rất bình tĩnh, nương nhẹ chứ không có giọng điệu khắt khe hận thù gì đối với những con người yếu đuối hèn nhát này. Tuy vậy, các chứng từ rải rác trong khắp cuốn sách đều phù hợp với các tài liệu về tù nhân chính trị vốn được coi là có giá trị khả tín rất cao, mà đã được công chúng biết đến từ nhiều năm qua.

Vắn tắt lại, dù đây chưa phải là một tài liệu lịch sử được biên soạn theo phương pháp nghiêm ngặt của khoa sử học, thì cuốn sách “Nửa Thế kỷ Việt nam” của tác giả Song Nhị rõ rệt là một đóng góp rất giá trị cho những ai muốn tìm hiểu về cái thời đại nhiễu nhương của dân tộc chúng ta trong suốt nửa thế kỷ qua. Tác giả vừa là một chứng nhân và cũng là một nạn nhân của cái nền độc tài chuyên chế tệ hại nhất trong lịch sử 4000 năm của đất nước ta vậy. Nên đã viết ra những chứng từ rất chính xác và chân thực.

Có thể nói trong đại gia đình dân tộc Việt Nam chúng ta, thì phải có đến hàng chục triệu người vừa là nạn nhân bất hạnh, vừa phải đích thân chứng kiến những cảnh man rợ tàn bạo do người cộng sản gây ra, trong suốt trên 60 năm qua tại quê hương đất nước ta. Nhưng ít có người đã trung thực và bình tĩnh kể lại chi tiết những chuyện đau thương khổ ải, đọa đày mà rất ư là tàn tệ độc ác, như tác giả Song Nhị đã ghi lại trong cuốn sách quý giá này.

Người viết xin được ghi nơi đây lời cảm ơn chân thành đến với tác giả vì đã cống hiến cho bạn đọc một tác phẩm biên soạn rất công phu, gọn gàng chu đáo, mà lại hết sức trung thực như vậy.

Về phương diện hình thức văn học, tác giả đã sử dụng một bút pháp “Bút ký - Tự truyện” khá nhẹ nhàng, bình thản để chuyên chở đến người đọc những điều tai nghe mắt thấy, những nỗi nhục nhằn vất vả của một tù nhân, cùng với những cảm nghĩ chân thực đầy tính nhân đạo khoan dung của mình, ngay cả đối với kẻ đã hành hạ áp chế tập thể những tù nhân như mình. Thái độ cao khiết như thế có thể gọi là “Can trường trong chiến bại”, là một từ ngữ đã được dùng như là một nhan đề cho cuốn sách của một vị sĩ quan thuộc binh chủng Hải quân vừa xuất bản vài ba năm gần đây vậy./

California, Tháng Ba 2010
[Trang Văn Học Nghệ Thuật Việt Nam Thời Báo 13.3.2010]

Saturday, June 1, 2013

ÔNG VIỆT KIỀU XẤU XÍ

Có thể nói vào lúc này thì hình ảnh, con người của ông Việt kiều, nhà báo Nguyễn Phương Hùng chủ nhân blog KBC Hải Ngoại quả thật là xấu xí! Xấu xí từ lúc cái chat sex được phát tán tứ tung từ trong nước ra hải ngoại với nội dung có thể đánh giá là XXX. Ký Còm được theo dõi cuộc trao đổi chát qua chát lại giữa ông nhà báo Việt Kiều Nguyễn Phương Hùng và cô Dấu Tình Sầu (tên nghe thật lãng mạn và trông hình chụp của cô bé cũng rất xinh đẹp) qua i-meo của ông Ngô Kỷ. Nếu cần có sự kiểm soát để tránh ảnh hưởng cho các em thiếu niên thì chát sex này có thể ghi thêm hàng chữ, dù qua điện thư của ông Ngô Kỷ: "Cấm trẻ em vị thành niên dưới...21 tuổi" thì xem ra vẫn cứ hợp lý. Trong cột báo nhỏ Thiên Hạ Sự này Ký Còm cũng không dám ghi lại nguyên con nội dung cái chát sex ấy cho các cụ xem qua đâu, bởi vì trong một câu thú nhận về những điều quá trớn của đương sự nhà báo Việt kiều Nguyễn Phương Hùng, ông ta xác nhận...chuyện đó xảy ra trong lúc ông ta lên cơn...động cỡn, Ký Còm cũng sợ các vị cao niên, độc giả của Ký bị... lây sau khi theo dõi cái chát ấy!
Theo tin tức của ông Ngô Kỷ, mà cũng chẳng cần phải có tin tức thì ai cũng có thể...phán xét về số phận của ông nhà báo Việt kiều xấu xí Nguyễn Phương Hùng này rằng, sau cú này ông Hùng không còn một tí uy tín gì nữa, kể cả từ phía các ông lãnh đạo, lẫn các ông... Yểm Trợ Nhà Báo Hải Ngoại Yêu Nước và ngay tại hải ngoại, ngay cái blog KBC của ông Hùng cũng chẳng ma nào nó trân trọng nữa! Một câu nói lỡ miệng bốn ngựa đuổi theo cũng không kịp, đàng này lại chữ nghĩa rành rành, như một bản án đã có phán quyết!
Những dư luận và phản ứng ở trong nước gồm những người đã đọc qua chat sex của ông Hùng và ngay cả những người trong cuộc đã từng đánh giá sai về con người nhà báo của ông ta, nay mới vỡ nhẽ ra là khi đụng vào một thực tế, thực tế liên quan đến vấn đề đạo đức, đến tư cách... chẳng mấy tốt đẹp gì mới thấy rõ con người ấy chẳng ra làm sao. Và từ cái giây phút động cỡn ấy, chúng ta cũng chẳng lấy gì làm lạ là những người trong cuộc trước đây vẫn ngưỡng mộ ông Hùng này, nay bới ra đủ mọi thứ chẳng ra gì của ông ta. Xin bạn đọc xem qua một đoạn ngắn trong thư tố cáo của ông Nguyễn Văn Thanh , hội phó Hội Ủng Hộ Nhà Báo Hải Ngoại Yêu Nước:
Thư tố cáo Nguyễn Phương Hùng của Vanthanh Nguyễn trên Facebook. Trước hết tôi xin lỗi tất cả mọi người khi tôi phải công bố câu chuyện ô nhục này trên Trang Nhà và gửi đến cho nhiều người để giúp cho mọi người hiểu về nhân cách một con người mà bấy lâu nay vẫn nghĩ rằng đấy là một con người có tâm có đức. Tôi đã bỏ qua không muốn nhắc lại nữa nhưng hôm nay buộc lòng phải đưa lên công luận vì ba ngày nay ông Nguyễn Phương Hùng liên tục chát với một bạn gái nói xấu tôi, nói xấu rất nhiều người, nói xấu hội ủng hộ Nhà Báo Hải Ngoại Yêu Nước và thậm tệ hơn nữa là ông ta coi thường nhân phẩm của người phụ nữ, ông ta chát gạ tình, dạy làm tình với bạn nữ này nhận ra bộ mặt đồi bại của ông ta và đã chủ động gửi tất cả các chứng cứ cho tôi và bạn Thỏ Ngọc mắt Tròn.khi tôi hỏi lý do gửi thì bạn gái ấy nói vì biết nói xấu các anh và nói xấu trang mạng của các anh và quan trọng hơn là bạn gái đó muốn chúng tôi lên án giúp để bảo vệ nhân phẩm của người phụ nữ.

Gửi ông Nguyễn Phương Hùng,
Hôm nay tôi viết email này cho ông bao gồm những vấn đề như sau, ông nên đọc lá thứ này vì tôi nghĩ nó sẽ tốt cho ông...
.....................

Đơn giản thôi ông Hùng ạ: Tôi phải nói những điều trên để cho ông thấy, dù cho trên diễn đàn sinh hoạt trên mạng Internet, ông dùng công cụ viết như là một công cụ để ngấm ngầm triệt hạ người khác và dù có khéo léo đến đâu cũng không che được mắt thiên hạ. Còn đối với tôi, sau lời xin lỗi công khai kiểu “tốn chút nước bọt mà chẳng thiệt hại gì” của ông, tôi tưởng rằng ông cũng như tôi đã coi vụ việc đó chỉ là chuyện hiểu lầm nhau và bỏ cho qua, nhưng thực ra ông vẫn ngấm ngầm tìm cơ hội trong những chuyến về Việt Nam công tác, lợi dụng khi tiếp xúc với mọi người ngoài đời để tiếp tục nói xấu sau lưng tôi với mục đích nhằm triệt hạ tôi, có lẽ ông nghĩ rằng những lời ông nói về tôi thì tôi không nghe thấy được, nhưng tiếc rằng những lời đó lại là những lời “có cánh.” và trong phần cuối tôi sẽ đưa đủ bằng chứng việc ông nói xấu đích danh tôi và mọi người cùng các đoạn chát sex của ông dụ dỗ thành viên nữ. toàn bộ những bằng chứng này mới xảy ra cách đây vài ngày. Bạn gái này khi ông kết bạn với người ta và giở trò dâm ô khốn nạn quá mức và nói xấu tôi, nói xấu hội ủng hộ Nhà Báo Hải Ngoại Yêu Nước cho nên bạn đó đã chủ động liên lạc với tôi và Thỏ Ngọc mặt Tròn để tố cáo mặc dù trước đó chúng tôi chưa hề quen biết.
Ký Còm có lần vô tình cũng đã gặp ông Hùng tại sân bay Nội Bài, ông cùng với mấy nhà báo trẻ về Việt Nam theo ông cho biết là do Bộ Ngoại Giao mời, Ký chưa từng quen biết và gặp mặt ông Hùng bao giờ, nhưng trong số những nhà báo trẻ cùng đi có anh etc... nghe tên Ký. Anh em gặp nhau nơi quê nhà tay bắt mặt mừng, nhân tiện theo thói quen nghề nghiệp, người bạn trẻ phụ trách chương trình truyền hình Bolsa ghi lại một cuộc đàm thoại chớp nhoáng tại ngay khu chờ nhận đồ, không biết đoạn phỏng vấn ngắn ngủi ấy có được phát hình không. Nhưng Ký bày tỏ hết sức thành thật và tế nhị về chuyến về của ông Hùng và các nhà báo trẻ ấy.
Sau này cũng nghe tin ông Hùng về Việt Nam và được các viên chức nhà nước tiếp đón nồng nhiệt, trong số có cả Chủ Tịch Nguyễn Minh Triết, thứ trưởng ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn, Bộ Công An... Có lẽ sự tiếp đón nồng hậu ấy đã tạo ra sự khác biệt của một nhà báo có tuổi như ông Hùng bình thường ở hải ngoại và một ông Hùng được trọng vọng khi về nước. Chính sự thay đổi khác biệt ấy đã tạo ra một ông Việt kiều mới, bỗng đưng như một cơ may để thả nổi tính vung vít, coi sự dễ dãi giao tế với phụ nữ, rồi mạnh dạn lời ăn tiếng nói đối với, ngay cả những người trong tổ chức đã...không biết gì về mình.
Sự thả nổi cá tính để dụ dỗ một phụ nữ tưởng là dễ dãi, ham chơi, không cần cân nhắc, ông Hùng đã giở những ngón nghề ăn chơi, trác táng, tục tĩu, hạ cấp, thiếu đạo đức ngay cả với một cô gái mới quen, không e dè đề phòng nên nay ông mới trở thành một Việt kiều xấu xí như vậy!
Vấn đề là, rồi đây, ông cũng sẽ chẳng còn lý lẽ, lý sự gì để trở về Việt Nam, ông cũng chẳng còn tư cách gì cứ ôm lấy cái blog KBC vô nghĩa của mình để mà hò hét hạch sách đối với các tổ chức chống cộng ở hải ngoại... Mấy thứ đó coi vậy cũng không lấy gì cứ gây khó dễ mãi cho ông Hùng, ông có tiền già, có thể có tiền hưu, xét ra đời sống bình thường ở hải ngoại mấy chiện đó không quá nan giải. Nhưng, nan giải nhất, qua văn bản tục tĩu của cái Chát sex đã biến ông nhà báo Việt kiều trở thành xấu xí, kẹt nhất cho ông là rồi đây ông sẽ biện bạch với bà xã Lệ Hằng của ông như thế nào cho nó...ổn?
 Vì, dưới mắt bà Hằng, ông Hùng hiện là một ông chồng vừa già (dĩ nhiên), vừa xấu xí thật, ít ra là từ ngày ông ấy dây dưa chát chít với cô bé Dấu Tình Sầu được thiên hạ bàn tán xôn xao suốt từ trong nước ra hải ngoại...

* KÝ CÒM
Nguồn : Thiên hạ Sự, nhật báo Thời Báo số 6078, Thứ bảy, chủ nhật 1.2/6/2013















NỬA THẾ KỶ VIỆT NAM - Ý Kiến. Nhận Định (5)























  Ý (*)

Qua 12 năm quen biết, và qua những lần trao đổi về báo bổ, về chuyện nước, chuyện nhà với nhà thơ Song Nhị, chúng tôi có mấy nhận xét về tác giả Tiếng Hờn Chiến Mã:

- Là một nhà thơ, nhà văn, nhà báo gắn bó với văn học nghệ thuật, coi văn chương chữ nghĩa như là một thứ “vũ khí mềm” (tiếng của CTT) để chống lại văn hóa nô dịch của cộng sản.

- Là một người bạn, một chiến sĩ quốc gia chơn chất thật thà và trung hậu, luôn giữ gìn đạo lý làm người và trung thành với lý tưởng quốc gia dân tộc trong bất cứ hoàn cảnh nào:
Sắt thép nào không tan với lửa/ Thịt da mục rữa lẽ đương nhiên/ Nhưng tâm và chí (….) luôn ngời sáng/ Lửa đốt lò nung không thể mềm. (Tôi đi giữa đoàn Tù Vác Đá - thơ Song Nhị)

- Vì bản tính thật thà trung hậu nên Song Nhị “hồn nhiên” tiếp tay với những văn hữu, chiến hữu cùng chung lý tưởng với mình bằng cách bỏ công sức xuất bản tác phẩm chống lại chế độ CS dù đang bị kìm kẹp trong nước như Trần Khải Thanh Thủy, Nguyễn Quang.

- Vì thật thà trung hậu đó, Song Nhị đã bị hàm oan, nhất là hàm oan về Danh Dự còn kinh khủng hơn cả “Ngọn núi đè lên cả kiếp người” (Người Tù Vác Đá). Nhưng Song Nhị vẫn hiên ngang, vẫn đứng vững như kiềng ba chân, vì thế hôm nay chúng ta mới có cơ duyên đón nhận Nửa Thế Kỷ Việt Nam trang trọng và bề thế.

- Cá nhân chúng tôi tham dự RMS Nửa Thế Kỷ Việt Nam không những để góp lời tán dương sức chịu đựng can trường và chí khí của con ngựa chiến Song Nhị mà còn nhân thể nói một lời tạ lỗi với anh là, chúng tôi cảm thấy xấu hổ vì đã lặng thinh không một lời bênh vực trong khi anh bị hàm oan.

- Chúng tôi tin rằng, tác phẩm máu lệ Nửa Thế Kỷ Việt Nam sẽ xóa tan những nghiệt ngã và mang lại nhuệ khí mới trên con đường phục vụ Văn Hóa và lý tưởng Quốc gia Dân tộc của nhà văn Song Nhị.

Không quân Võ Ý

--------------------------------
(*) Võ Ý là Tr/tá Phi Đoàn trưởng, tác giả cuốn "Lý Lịch Dọc Ngang của Thảo", Cội Nguồn XB 2002. Ông lái xe từ miền Nam Cali lên San Jose dự buổi RMS. Vì ngại mưa gió phải về sớm, về gặp mưa tầm tã trên đèo, đâm ra hối hận. "biết vậy ở lại phát biểu vài phút cho trọn tình", sáng hôm sau ông gửi tôi bài "phát biểu hụt" sau đây xin chia sẻ với bạn đọc và… "ông Lý Lịch Dọc Ngang" (NUATHEKYVNyahoogroups).




Nói Chuyện Với Thơ

MÙA HÈ CỦA TÔI Nắng ở trên trời, hè - nắng xuống Đã quen rồi từ bao lâu nay Dẫu thiên hạ lắm người than nắng nóng Với tôi thì nắng… ...