CƠN SÓNG THẦN HÁT Ô VỚI SONG NHỊ
NỬA THẾ KỶ VIỆT NAM
Năm nay, kỷ niệm 20 năm Hát Ô, Hà Nhân Văn đọc tác phẩm mới
của nhà văn SONG NHỊ, cựu tù nhân chính trị HO “Nửa Thế Kỷ Việt Nam”, thật tâm
đắc, nồng nàn, đầy ắp tình người. Đọc xong ta có thể lạc quan: tiếng Việt, văn
Việt vẫn trong sáng, vẫn là tinh hoa Việt, nhạc Việt trong văn.
Bút ký, tự truyện của nhà văn Song Nhị, một tác phẩm thật
giá trị về văn phong, văn chất, thật tâm đắc về nội dung, hiếm có một bút ký nào
đạt được như vậy: Những khát vọng của con người, những đau đớn của cả một dân
tộc. Và là một dòng tâm khấp – khóc trong lòng một dòng tâm thanh chất chứa một
trời tâm sự, không phải của riêng tác giả Song Nhị mà là tâm sự mênh mang của
cả một dân tộc trong một thời đại câm nín.
Song Nhị đã đứng phắt dậy phá vỡ sự câm nín ấy bằng tâm
thanh từ trái tim mình, từ trái tim dân tộc, và từ kiếp NGƯỜI VIỆT NAM
trong nửa thế kỷ. Sự thực là đã có một địa ngục Việt Nam. Song Nhị đã sống trong địa
ngục ấy và đã tìm thấy được một thiên đường Việt Nam của tình nghĩa Việt, của
hy vọng tuy đau thương, của oán hờn trong tha thiết và là của một nhân chứng
lịch sử, tuy bão tố lịch sử nhưng vẫn lóe ra ánh sáng của hy vọng, tin yêu.
Một văn phẩm giá trị cao, bát ngát tình người và chất liệu
lịch sử. Một con người là NGƯỜI trong lịch sử. Và lịch sử là thân mệnh của cả
dân tộc mà con người ấy sống với – trong
danh dự và tư cách con người, rồi trước hết và sau hết là con người Việt Nam
muôn thuở.
Thủ Đô Thời
Báo (Washington
D.C 31/3/2010)
... Năm mươi năm quả là một khoảng thời gian quá dài, đủ để
một con người sinh ra lớn lên và bước vào tuổi xế chiều. Thế nhưng 50 năm trong
cuộc đời của Song Nhị lại gắn liền với vận nước nổi trôi, gắn liền với một giai
đoạn lịch sử đầy đau thương và xót xa nhất của dân tộc... Song Nhị không những
viết về những tháng ngày tù đày gian khổ và tuyệt vọng, cùng sự chịu đựng tủi
nhục của ông và bạn tù mà ông còn làm công việc của nhà biên khảo lịch sử.
Điều này rất cần thiết cho thế hệ con cháu chúng ta về sau.
Với cái nhìn sâu sắc, tinh tế, của một người cầm bút, những tài liệu mà ông
cung cấp trong Nửa Thế Kỷ Việt Nam
thật giá trị...
(trích giới thiệu tác phẩm tại San José - tuần báo Phụ Nữ Cali số 205, ngày
16/4/2010)
LÊ VĂN HẢI -
Chủ nhiệm tuần báo Thằng Mõ Bắc
California
Nửa Thế Kỷ Việt Nam
theo tôi là tiếng rên xiết của cả một dân tộc dưới một chế độ bạo tàn tắm máu
nhất trong lịch sử Việt Nam.
Nửa thế kỷ Việt Nam đã thiêu
rụi gần 10 triệu người trong cuộc chiến tranh Bắc Nam, cuộc chiến ý thức hệ giữa Tự
do và Cộng sản. Không phải thời điểm 30-4-75 và sau đó cả hàng trăm ngàn quân
cán chính VNCH bị lùa vào các trại tập trung cải tạo, gần nửa triệu người vượt
biên, lấy biển xanh và rừng thiêng nước độc làm mồ chôn, mới là thời điểm đau
thương nhất của lịch sử, niềm đau thương, mất mát của cả một dân tộc đã bắt đầu
từ năm 1945 mà tác giả Song Nhị là người đã được chứng kiến khi mái đầu còn
xanh.
Tuổi vừa mới lớn, tâm hồn phơi phới yêu thương như tờ giấy
trắng, tác giả được chứng kiến nạn đói năm Ất Dậu 1945 với cảnh con người còn
tàn tệ hơn súc vật. Kế đó chế độ cộng sản đã tạo ra những con người mất hẳn
nhân tính qua hình ảnh cuộc Cải cách Ruộng đất mà chính gia đình ông, cha mẹ
ông là nạn nhân.
Riêng tôi, nói như nhà thơ Vũ Hoàng Chương “Lũ chúng ta sinh
ra nhầm thế kỷ”. Từ khi chào đời hơn một tháng tuổi, tôi đã là người vượt biển
di cư vào Nam
trên con tàu há mồm. Mẹ tôi chỉ biết tuyệt vọng nghĩ rằng “Nếu tôi có chết cũng
chỉ biết quăng xuống biển mà thôi”, nên biển là tên tôi. Sau năm 1975, hai đứa
em tôi bỏ mình trên đường vượt biển đi tìm tự do.
Nửa Thế Kỷ Việt Nam, bài học Phù Sai, Câu Tiễn nằm gai nếm
mật, ôn lại những thương đau để từ đó vùng lên đạp đổ, dẹp bỏ một chủ nghĩa phi
lý đã đè nặng trên quê hương đất nước ta hơn nửa thế kỷ qua.
[Trích diễn văn khai mạc buổi ra mắt tác phẩm ngày 11 tháng
4, 2010
Tin Việt News số 725 và Thằng Mõ thứ sáu 16-4-2010]
No comments:
Post a Comment