Cứ mỗi năm đến tháng
Tư, nhìn lại biến cố ngày 30, nhìn lại quãng đời lưu lạc làm sao không khỏi
nghẹn lòng nhức nhối.
Vâng “Sự thật mất
lòng, ngạn ngữ Việt Nam còn có câu: “thuốc đắng giã tật”, “Trung ngôn nghịch
nhĩ”, “Thẳng mục tàu đau lòng gỗ”... Bài viết “thẳng mực tàu” SỰ THẬT MẤT LÒNG
sau đây của tác giả Hai Nguyen có thể là “trung ngôn nghịch nhĩ”, nêu lên một
thực trạng không phải làm “đau lòng gỗ” mà đau lòng người – người Việt hải
ngoại – sau 37 năm bỏ quê hương đi tỵ nạn ở xứ người.
Mong rằng mọi người
Việt, dù quan điểm có khác nhau hãy đọc và dằn lòng tự ái, bình tâm suy nghĩ,
nhìn lại mình, nhìn lại người để có một thái độ mới, hành động mới hầu hàn gắn
được phần nào những “thương tổn” danh dự của cộng đồng người Việt hải ngoại
dưới cái nhìn của người bản xứ và các cộng đồng thiểu số tại Hoa Kỳ…
(Tạp Chí Nguồn/ San
Jose)
***
Một nhân viên chánh phủ liên bang cấp cao, người Mỹ da trắng
nói rằng:
- Một mặt người Mỹ gốc Việt các anh hợp tác khăng khít (closely
co-operate) về kinh tế và tài chánh với chế độ “kẻ thù” của các anh qua việc
các anh đổ18 tỷ đô la về Vietnam hàng năm qua ngả du lịch, chuyển ngân, du hí,
và đầu tư (Wells Fargo Bank có đủ tài liệu cấp cho GAO).
- Mặt khác, một số tổ chức cộng đồng (a certain number of
your community organizations) các anh nộp thỉnh nguyện thư (petition) xin chánh
phủ Mỹ dùng áp lực kinh tế với Vietnam
để đòi cho các anh vài điều mà chính các anh có thể tự làm lấy. Nhưng hành động
của các anh (hợp tác kinh tế với chế độ thù nghich) chính là các anh phản lại
thỉnh cầu của các anh. Các anh là lũ hề (you, bunch of comedians).
Ông người Mỹ này hỏi: "Hãy trả lời tôi, các anh là loại
người gì”? (Please answer me, what kind of people are you?)
Qua 2 tuần tôi mong đợi hồi âm của các bậc cao minh, uyên
bác, nhưng không thấy. Tuyệt vọng. Tôi không còn tin người Viêt nào đủ thông
minh uyên bác có thể đối đáp lại người chửi xéo dân Viet tỵ nạn chúng ta. Như
thế có nghĩa là toàn thể cộng đồng người Mỹ gốc Việt không có một ai cao minh
uyên bác cả. Đau buồn thay hơn 4 ngàn năm văn hiến. Tôi chỉ đọc thấy một vài
bài chửi thề vô học thức, hạ cấp (low life, uneducated) và tất cả đều LẠC ĐỀ,
không ai trả lời đúng câu hỏi. Bài nào lạc đề, tôi xóa bỏ ngay không thèm đọc,
đó là rác rưởi không đáng mất thì giờ.
Tiện đây tôi kể lại toàn bộ cuộc mạn đàm tại một bữa cơm
chung: Cũng trong dịp Monthly-Neighborhood-Get-Together-Buffet Dinner này, một
bà - bác sĩ Sue (OB GYN) da màu chĩa vô: “Chính TS Martin Luther King là người
đã đấu tranh cho chúng tôi có nhân quyền, tự do, bình đẳng. Chúng tôi phải tự
giành lấy bằng mạng sống. Chúng tôi không nôp thỉnh nguyện thư tới chánh phủ
như bản chất ỷ lại của các anh vừa làm. Các anh biết việc làm nào bẩn thỉu, các
anh muốn người khác làm cho mình (Your dirty job you want somebody else doing
it for you)”.
Nếu không có TS King, người Mỹ gốc Việt các anh ngày nay
chẳng khác gì người Tàu qua đây lao động đường xe lửa hoặc giặt ủi. Ai muốn có
gì, phải tự tranh đấu giành lấy. Ở Mỹ có câu nói không ai cho ai ăn cơm thí
(There is no free lunch).
Người dân ở Việt Nam ươn hèn (coward rats) không dám
tự mình giành lấy bình đẳng, tự do, nhân quyền. Nước Mỹ không thể cứu giúp một
dân tộc ươn hèn (a nation full of coward rats) nếu họ không tự cứu họ trước (we
only help those who help themselves)
Một ông khác là sĩ quan hải quân về hưu, nói:
“Tôi muốn nói cho các bạn người Mỹ gốc Việt các anh biết
rằng chánh phủ Mỹ không đóng vai trò cảnh sát quốc tế (policeman of the world).
Nước Vietnam
bắt bớ giam cầm những người đối kháng là
việc nội bộ của riêng họ. Các anh không thể thỉnh cầu chánh phủ Mỹ làm cảnh sát
hoặc quan tòa buộc một nước có chủ quyền (a sovereign nation in power) thả
những người đối kháng, mà ai có thể biết được, chính phủ nước đó cho họ là tội
phạm. Các anh quá lạm dụng (abusive) quyền công dân Mỹ.
Nhân đây tôi cho các anh biết, người Cuba nói riêng
hoặc Latinos nói chung, lực luợng cử tri, chánh trị và kinh tế của họ to lớn
hơn các anh nhiều lần. Các chánh trị gia đều tiến sát gần (approach) họ. Họ
chưa hề thỉnh cầu (petition) chánh phủ điều gì. Vì họ thông minh và thực tế hơn
người Mỹ gốc Việt các anh (they are smarter and more realistic than you folks) –
(tức là chúng ta ngu hơn bọn xì - quả vậy.)
Ngồi cùng bàn, ông Tom chủ văn phòng bất động sản Century
21, phát biểu: "Cũng như mọi cộng đồng thiểu số khác. Họ (người Việt) có 3
loại người:
- Loại 1 là loại cực kỳ thông minh đóng góp rất nhiều cho xứ
sở này (their adopted land). Tôi biết có tới hàng ngàn người Việt là quân đội
Mỹ cấp tá, BS, Kỹ Sư, Giáo Sư, Bác Học. Điển hình (a case in point) cách đây 6
-7 năm tôi đã đọc Newsweek Magazine, ký giả lão thành (renowned journalist)
George Wills viết một bài dài về một bà bác học Vietnam - ý ông nói Bà Dương
Nguyệt Ánh. Rằng món nợ của bà đã trả
cho nước Mỹ hoàn toàn đầy đủ, kể cả tiền lời (Your debt to America has
been paid in full, with interest).
- Loại 2 là bọn ích kỷ, cơ hội chủ nghĩa (selfish
opportunists) những người dễ ghét - đáng khinh bỉ - (despicable folks). Loại
người này sẵn sàng bán linh hồn cho qủy dữ (they are ready to sell their souls
to devils) trục lợi cá nhơn. 18 tỷ dollars Dr. George vừa nói là từ loại người
này đổ vào Vietnam.
Họ là những con cừu đen.
- Loại 3 là loại ngu xuẩn nói nhiều làm ít (All-talk
idiots). Họ ngu xuẩn tới nỗi không có lý trí. Họ nhu nhược ươn hèn, ỷ lại, lạm
dụng quyền công dân. Họ ngu xuẩn đến nỗi không biết được rằng chánh phủ và nhơn
dân Mỹ chỉ hành động việc gì có lợi chung cho đất nước và nhơn dân Mỹ (common
interest of America
and the American people). Các thỉnh cầu của loại người này, nếu là tôi (Ông
Tom) tôi ném ngay vào sọt rác.
**
Vợ chồng tôi nói với nhau: Ờ nhỉ. Người mình ngu thật đấy.
Dinner Buffet đầu tháng 4 này, mình không nên góp đồ ăn đến dự nữa. Làm người
Việt nhục lắm. Chỉ muốn độn thổ thôi. Nghĩ thấy dại. Ghi tên vào Thỉnh Nguyện
Thư làm dek gì! Thì tại mình ngu chúng biểu ăn cứt mình cũng ăn. Rồi mới hôm
rầy có tên nào trong ban tổ chức dụ con nít ăn cứt gà còn tuyên bố rằng "Nếu
ông Obama không có phản ứng hay hành động nào thích đáng (no reaction or
appropriate action) cho bản thỉnh cầu, chúng ta sẽ đem 135,000 chữ ký cho đảng
đối lập. À ra thế, mình chỉ là công cụ búp bế (puppets) của lũ idiots. Bi chừ
chúng biểu 135,000 người có tên trong bản thỉnh cầu làm theo lời chúng dạy. Bút
sa gà chết mà.
Ta là người chịu ơn chánh phủ và nhơn dân Mỹ quá nhơn đạo
cưu mang chúng ta qua đây, giúp đỡ ta bước đầu, tìm nơi ăn chốn ở, làm ăn gây
dựng sự nghiệp. Khi có đủ lông cánh ta đem tiền bạc về bơm cho những kẻ mà do
chính chúng đã gây ra cho chúng ta phải bỏ nước ra đi. Giờ đây ta còn để cho
những người (Mỹ bình thường) nhìn ta như những con vật ghẻ lở, loài sâu bọ.
Hai Nguyen, US/OCC/J (Ret.)
Xin vui lòng cho biết "một nhân viên chính phủ...." là ai để cho chúng ta giải quyết "nghi vấn" hay ý kiến của họ.
ReplyDeleteNếu thật sư chúng ta muốn nhỏ cỏ tận gốc ... và đưa đến được những câu trả lời có thành quả, chúng ta cần tên tuổi xác thực để liên hệ. Còn những bí danh hoặc những bài viết mà không có để tên người đã nêu lên vấn đề thường làm cho cộng đồng chúng ta nghi hoặc lẫn nhau và các lúc càng chia rẽ.
Tin tức thật hư hiện gìơ rất khó biết cho nên đây là lúc là chúng ta cần đòi hỏi nguồn chính để lấy những tin tức chính thực. Không còn chữ "tôi nghe NGƯỜI TA nói.... " mà phải là "tôi nghe cô Vĩnh Thanh Thảo nói....." hoặc tên chính thực của một người hay một đoàn thể....
Cám ơn rất nhiều.
Vĩnh Thanh Thảo
TÔI Ở TRONG NƯỚC MÀ CÒN THẤY BUỒN LÂY !.
ReplyDelete....Tôi ở Bắc còn ít tuổi , có lúc chỉ vì những bài viết cho dân nhà , phải dùng những danh từ như bác hồ là lập tức bị mấy ông Hải ngoại soi mói , nếu nói cái gì đó không đúng ý là họ la làng lên là CAM ,...tôi nghĩ những ý trong bài viết này không cần kiểm chứng bởi 1 người ngu rốt như tôi cả đời chẳng đi được đến đâu cũng cảm nhận được điều đó từ rất lâu rồi .