Wednesday, November 6, 2013

Giở Chồng Sách Cũ (1)





Mở tập lưu ảnh như lật lại những trang đời, tôi ngắm nghía một khúc phim sôi nổi của thời trai trẻ. Tôi nhớ từng con đường, tôi nhớ từng người bạn. Tôi nhớ từng giờ phút xôn xao, từ trong gia đình tới trường học. Vạn Hạnh đã để lại trong tôi nhiều dấu ấn vui có, buồn có. Tôi nhớ Tường, nhớ Hải... Tôi nhớ Long, cô bạn học Bắc kỳ thường “phớt lờ” những lời “tán tỉnh” của tôi, nhưng khi nào cũng quấn quýt... Có lần ngồi bên nhau suốt buổi chiều trên bờ sông Hương, quên cả giờ hẹn lái xe ra sân bay Phú Bài.
- “Long, sao không là Phụng?” Long trả lời tôi: “Ừ, có lẽ vì vậy mà Long không có đôi cánh mềm mại thướt tha để bay theo những lời mời gọi...”
Sau chuyến bay rời Huế về Sài Gòn, Long, rồi Phượng “của tôi” và những người ngày đó có nhau ở Vạn Hạnh đã mất nhau, như chỉ trong một ngày, hôm sau hôm trước. Tôi muốn nói đến Dũng, đến Quang, đến các thầy, các cô trong lớp áo tu hành...

***
Từ một Hướng Đi, tờ Bán nguyệt san của SV Vạn Hạnh - tôi là Chủ bút, đã đi về hai ngả. Phải chăng từ tiền kiếp cha Rồng mẹ Tiên (kẻ lên non, người xuống biển), đàn con chia làm hai miền sông núi. Một trình tự dân tộc đã mấy phen chia lìa. Trịnh Nguyễn phân tranh, sông Gianh chia cắt đôi bờ đất nước. Nguyễn Tây Sơn, Nguyễn Gia Long. Bến Hải, cầu Hiền Lương. Người Việt Quốc gia, người Việt Cộng sản. Người Việt Hải ngoại, người Việt trong nước...

Phải chăng cái nghiệp dĩ từ huyền thoại lưu truyền kia cứ mãi đeo đẳng, đè nặng trên thân phận con người Việt Nam mãi đến ngày hôm nay. Thế hệ chúng tôi sinh ra và lớn lên cùng một thời, trải qua hàng chục năm chiến tranh, hận thù, chia rẽ. Cho tới hôm nay, nhân lọai đã bước qua một thập niên đầu của thế kỷ Hai Mươi Mốt, sau hai nghìn năm Tây lịch; và sau năm nghìn năm Hùng Vương dựng nước, vết thương đó vẫn còn rỉ máu.

Tôi nghĩ cả dân tộc Việt Nam, con người lương tri không ai ưa gì thù hận. Tại sao con người Việt Nam, từ bọc mẹ trăm trứng lại là kẻ thù của nhau? Và tại sao là con người có lương tri lại chấp nhận tội ác, chấp nhận những tráo trở, bịp lừa? Là con người tự nhận là yêu quê hương đất nước lại chấp nhận một thứ lý thuyết phản logic, phi đạo đức, phi nhân bản, ngoại lai...?? (Nửa Thế Kỷ Việt Nam, Cội Nguồn 2010)

No comments:

Post a Comment

Nói Chuyện Với Thơ

MÙA HÈ CỦA TÔI Nắng ở trên trời, hè - nắng xuống Đã quen rồi từ bao lâu nay Dẫu thiên hạ lắm người than nắng nóng Với tôi thì nắng… ...