Dấu vết cuộc Nội chiến Bắc Nam.
Đồng Lộc, Hà Tĩnh 2009. Ảnh SN
Khi Ra Khỏi Cổng Rừng
Khi ra khỏi
cổng rừng
đời đã qua
những lộ trình trùng điệp
rừng núi
Bắc Nam
mấy trăm
lần chiều dài đất nước
nối những
tháng năm
khổ nhục
lưu đày
kẻ khuất
người còn
như một rủi
may
rải rác ven
rừng
những nấm
mồ đâu đó
Khi ra khỏi
cổng rừng
dĩ vãng mịt
mù vây tỏa
quá khứ
chất chồng xương máu của cha anh
tôi đóng
góp được gì ngoài nỗi ăn năn
Ngó lại
Buồn
Và tủi nhục
nỗi đau như
cắt xé thịt da người
đất nước về
đâu sau thế kỷ Hai Mươi
Khi ra khỏi
cổng rừng
tiếng gọi
thiêng liêng bồi hồi tâm tưởng
tôi ngoảnh
lại đứng nhìn
bồn chồn
trăn trở
đau buốt
từng ước vọng niềm tin
Việt Nam ơi
nhân loại
năm hai nghìn
tôi cũng là
người Việt
về đâu
đi đâu.
Song Nhi,
Sài Gòn 1985
***
BẢN ANH VĂN
WHITHER VIETNAM
When
getting out of the forest gate
Life's
passed on immense journeys
The wilds
from North to South
Hundreds of
length of the country
Connecting
the years of excruciating humiliation
In
far-away-camps of concentration
The ones
who've survived
The ones
who lost their lives
Of luck or
unluck
Scattered
tombs somewhere in ranges of the wilds
When
getting out of the forest gate
the dim and
immense past surrounded
the past'd
piled in heaps
with
forefathers' and elders' bones
and
blood
what I’d
made my contribution but repentences
I turned
back and looked at with
feeling
self-pity and shame
the pain
and sadness as cutting through the flesh of human
what my
country will be as the Twentieth Century ends
When
getting out of the forest gate
the sacred
call in heart and mind fretting
I turned
round to stand seeing
to be on
tenterhooks and toss about my native place
feeling
great pain in each hope and sense of faith
Oh! Dear Vietnam
the
humanity of the year 2000
I'm a Vietnamese too
where will
we be back?
and where
will we be on?
SONG NHỊ
No comments:
Post a Comment