THẰNG CÔNG
AN
*Tưởng nhớ
Trần Thành Đ.
về một mảng
đời khó quên.
Thằng công
an
và tôi
hai đứa ở
chung một nơi
ba năm
trong trại
tù Z30A Xuân Lộc
Thằng công
an – sĩ quan
đồng phục
màu vàng
mang cấp hàm
màu đỏ
từ ngoài bắc
vào
giai cấp bần
nông lên vai ông cán bộ
Tôi quần áo
màu xanh
thằng tù cải
tạo
được chuyển
về Nam
năm một chín
tám mươi
từ trại Lý Bá Sơ Thanh Hóa
từ trại Lý Bá Sơ Thanh Hóa
Thằng công
an tự do
mang vòng
kim cô
chung với
tôi
vòng rào kẽm
gai
tường xây
cao năm thước
Thằng công
an rất người
biết buồn
biết vui
biết thương
cảm người sa cơ lỡ vận
Thằng công
an không biết tôi tội gì
tôi không
biết tôi tội gì
gặp nhau tự
nhiên thân thiết
Ngày tôi
được thả
thằng công
an giả vờ khám xét tư trang
nhét vào túi
quần áo tôi
năm chục
đồng lộ phí
(sau lần đổi
tiền
một ngàn
đồng “tiền ngụy”
lấy một đồng
tiền Hồ)
Một buổi
chiều mùa thu
năm một chín
tám sáu
thằng công
an bị lột áo giữa hí trường
bị đuổi về
quê chăn bò cuốc đất
lam lũ cuối
đời
Thời rừng rú
lên ngôi
không có chỗ
“đem chí nhân thay cường bạo” (*)
Tôi
nghĩ đến hai miền đông/tây nuớc Đức
ngày
hòa bình thống nhất
không
tổn một giọt máu đào
lại
thương giống nòi. dân tộc. đồng bào
hai
mươi năm thương đau
huynh
đệ tương tàn nồi da xáo thịt
Nghe tin
thằng công an mất
ngày 31
tháng 5
ở tuổi gần
sáu lăm
tôi thắp nén
nhang đứng vái giữa trời
cầu cho linh
hồn người về cõi tịnh./
song nhị
San Jose, 6/2019
(*) Nguyễn Trãi –Bình Ngô Đại Cáo
No comments:
Post a Comment