Sunday, August 14, 2011

Thơ Song Ngữ - Bilingual

TỪ ĐÂY

Anh đứng đây trông về nơi em
Qua một phía trời có mây và nắng
Nắng trải rất mềm hàng cây đứng lặng
Mây xõa lưng chừng anh ngẩn ngơ thêm

Anh đứng đây trông về nơi em
Qua những lớp dày kẽm gai tường đá
Có những cảnh đời rất quen mà lạ
Lặp lại từng ngày sáng tối chiều trưa

Anh đứng đây trông về phố xưa
Cách một quãng đường vài trăm cây số
Kỷ niệm ngày nào rất nhiều để nhớ
Như nhớ thương em nhớ mấy cho vừa

Anh đứng hôm nay trông về hôm qua
Vượt mấy thời gian xô về dĩ vãng
Có một rừng thơ một trời sao sáng
Em đưa xuân về mấy độ hương hoa
           
Anh đứng hôm nay trông về hôm qua
Non nước lênh đênh phận người dâu bể
Thương quá từng đêm phòng khuê đơn lẻ
Xin hẹn nhau ngày tàn cuộc phong ba
           
Anh đứng hôm nay trông về ngày mai
Mộng ước mai sau mộng ước thật dài
Hạnh phúc. Quê hương. Tình yêu. Cuộc sống
Còn đấy rất nhiều dự tính tương lai.

Song Nhị
Z30A  Xuân Lộc 8-1981


FROM THIS

I stand here and look  at your residing place
Through a full-of-cloud-and-sunshine space
Quiet are lines of trees and mild the sun spread
Half-way clouds hang down and more moved I get.

I stand here and gaze upon the zone you abide
Over barbed wires and stony walls that divide.
Quite a lot of life sights very familiar but  unusual
Occur every morning and evening repeatedly dual.

I stand here and observe our dear former abode
Some hundreds of kilometers afar, apart a road.
Memories of those days are numerous of treasure
And countless to miss and to love you to my pleasure.

I stand here today to look back on the ancient times
Reaching to bygone dates, rushing to old climes.
A universe of muse, a sky of starlight  you did bring
Perfumes and flowers manyfold the spirit of spring.

I stand here today to think of the past and hate
The vicissitudes over our country and people’s fate.
What a pity lonely you are spending every night!
I promise to reunite with you when ends this plight.

I stand here today to look forward tomorrow
Nurturing dreams on our future free from sorrow.
There are our Happiness, Motherland, Love, Life
And for hereafter so many plans, so much to strive.

Original Poem by  SONG NHI - August 1981
Englih version by THANH THANH

= =                             

MỘT NGÀY MÙA HẠ
Ở SAN FRANCISCO

Kính tặng thân phụ
nhân dip người du lịch
Hoa Kỳø thăm con cháu

Tôi đến “Xen-Phơ-Răng”
Giữa trưa trời sẫm tối
Sương phủ mờ . dốc cao
Người đông như trẩy hội

Mặt biển mờ mờ xa
đàn hải âu nghiêng cánh
từng cánh buồm lướt qua
gió hiu hiu thấm lạnh

Đứng bên này eo biển
nhìn sang bên kia bờ
từng nhịp cầu lơ lửng
còn đọng hồn người xưa

Người xưa ơi, Strass (*)
mãi mãi dòng thời gian
tim óc người vô tận
trên đường nét kỳ quan

Tôi đến San Fran
con đường ngoằn dốc thoải
như bầy cua bò ngang
đoàn xe quành rỗi rãi

Xuống thấp rồi lên cao
bốn hướng vòng xuôi ngược
những con đường dọc ngang
dập dờn như sóng nước

Từng dãy phố chập chùng
xếp chồng bên vách núi
bàn tay nào vẽ nên
thiên nhiên nào diệu vợi?


Tôi đến San Fran
bỗng nhòe, đôi mắt ướt
trông qua Thái Bình Dương
tưởng chừng như đứt ruột ...

song nhị
14/7/2001

(*) Strass, kỹ sư thiết kế và thực hiện cầu
Golden Gate, một trong bảy kỳ quan của nhân loại.


A SUMMER DAY
IN SAN FRANCISCO

To my dear father on his visit
to his descendents  in the U.S.

I arrived in San Francisco at noon                    
on a day dark similar to nightfall.
The slopes hazed far above with fog;                           
People crowded like in a festive mall.

The distant sea surface was dim;
the petrels inclined their wings still;
the sails glided past one after another;
the breeze brought a breath of chill.

From this side of the straits,
I looked at the other along each span
and felt as if the suspended bridge
still retained the spirit of a gone man.

Oh, Strauss*, the old engineer!
your heart and mind being so sublime
with marvelous lines in your design
have and will still live through time.

I got to San Francisco on the winding
and sloping streets with pleasure;
Like the transversely crawling crabs,
the line of vehicles rounded at leasure.

Going downwards then back upwards
around in four and each way trend,
the horizontal and vertical roads
drifted up and down as if waves bend.

The rows of houses one upon another
heaping up round the mountain side
whose hands were so skillful to create?
what masterpiece nature did to us so divine!

I entered San Francisco City
feeling tears in my eyes suddenly start;
I gazed far over the Pacific Ocean
and suffered pain in my deep heart...

                                   
This interpretation by thanh-thanh
from the original poem Mot Ngay Mua
Ha O San Francisco by Song Nhi.

----------------------------
*Joseph B. Strauss, the engineer who designed and built the
Golden Gate Bridge, one of the seven wonders of the world.

No comments:

Post a Comment

Nói Chuyện Với Thơ

MÙA HÈ CỦA TÔI Nắng ở trên trời, hè - nắng xuống Đã quen rồi từ bao lâu nay Dẫu thiên hạ lắm người than nắng nóng Với tôi thì nắng… ...