Kỳ 3
Trần Nhu (*)
CHƯƠNG 10
VAI TRÒ CỦA TƯỚNG LÃNH TẦU TRONG CHIẾN DỊCH ĐIỆN BIÊN PHỦ
Trong hồi ký cố vấn Trung Quốc, Chiến Dịch Điện Biên Phủ
được chia làm ba chương:
1-“ Quyết chiến Điện Biên Phủ Thượng.”
2- “ Quyết chiến Điện Biên Phủ Trung.”
3- “ Quyết chiến Điện Biên Phủ Hạ”. (đăng trong Thượng tướng
Phong Vân Lục nhà xuất bản Đại Bách Khoa toàn thư, ấn bản năm 2000, của tác giả
Vương Chấn Hoa, bút danh là Vũ Hóa Thẩm. (Bản dịch của Dương Danh Dy)).
Phần trích dẫn dài dòng vì nó mang đầy những tư liệu thuộc
về lịch sử tác giả dẫn những đoạn quan yếu trong “Hồi ký cố vấn Trung Quốc”
đối chiếu với Hồi ký của đại tướng Võ Nguyên Giáp, nguyên là bộ trưởng quốc
phòng, kiêm tổng tham mưu trên danh nghĩa là người chỉ huy chiến dịch Điện Biên
Phủ và người lãnh đạo đảng, chính phủ cao nhất là Hồ Chí Minh có đúng vai trò
và sứ mệnh của họ không? Xem hồi ký cố vấn Tầu dưới đây bạn sẽ có câu trả lời
đích thực.
“Quyết chiến Điện Biên
Phủ Thượng”
“Mùa thu Bắc Kinh trời cao lồng lộng, nắng gió chan hoà.
Trong Phong Trạch Viên – Trung Nam Hải những cây tùng bách cao vút thẳng tắp
xanh tốt um tùm, tràn đầy sức sống. Chiều một ngày trung tuần tháng 10, Mao
Trạch Đông đi đi lại lại trong phòng sách của Người, đang suy nghĩ tình hình
chiến sự Việt Nam, suy nghĩ tình hình Việt Nam La Quý Ba điện về.
Tiếng báo cáo của cán bộ bảo vệ cắt ngang luồng suy nghĩ của
Người: “Chủ tịch, Bành tổng và đồng chí Vi Quốc Thanh đến.”
“Mời các đồng chí vào” Mao Trạch Đông nói.
Vi Quốc Thanh theo sát Bành Đức Hoài bước vào phòng sách
cũng là phòng tiếp khách của Mao Trạch Đông. Mao Trạch Đông bắt tay từng đồng
chí và mời họ ngồi. Bành Đức Hoài nói: “Thưa Chủ tịch, đồng chí Vi Quốc Thanh
gần đây sắp trở lại Việt Nam,
lần này đến xin Chủ tịch chỉ thị trực tiếp”.
Mao Trạch Đông: “À! Tôi cũng đang muốn gặp các đồng chí cùng
bàn tình hình và chiến sự của Việt Nam”. Sau đó, Người nói với Vi Quốc
Thanh: “Đồng chí đã xem kế hoạch quân sự của Navarre chưa?”
Vi Quốc Thanh trả lời: “Bộ Tổng Tham mưu có cho tôi xem
rồi”. Mao Trạch Đông lại hỏi: “Đồng chí có ý kiến gì không?” Vi Quốc Thanh trả
lời: “Đây là sự tiếp tục của kế hoạch De Lattre, tiền nhiệm của ông ta. Điểm
chung của họ là ra sức phát triển nguỵ quân, thay quân Pháp chốt giữ cứ điểm,
dùng người Việt đánh người Việt, làm cho quân Pháp có thể tập trung tổ thành
lực lượng đột xuất làm nhiệm vụ tác chiến cơ động, để giành lại quyền chủ động
chiến tranh. Ông ta nêu ra, trước hết giành thế thủ ở Bắc Bộ và ráo riết càn
quét và tiến công ở Nam Bộ và Trung Bộ, sau khi ổn định hậu phương chiến lược,
ông ta sẽ tập trung binh lực quyết chiến với chủ lực quân đội Việt Nam ở Bắc
Bộ. Phương châm quân sự Nam trước Bắc sau này là sự phát triển của Navarre cũng
là do tình thế bắt buộc ông ta như vậy”.
Mao Trạch Đông hỏi tiếp: “Cuối tháng 8 Trung ương có điện
cho La Quý Ba, đồng chí đã xem chưa?” Bành Đức Hoài trả lời: “Tôi đã cho người
đưa đồng chí xem rồi”. Vi Quốc Thanh nói: “Phương châm chiến lược của Trung
ương vạch ra cho Việt Nam
mâu thuẫn gay gắt với kế hoạch của Navarre. Thực thi phương châm chiến
lược này sẽ hoàn toàn đập tan tính toán chỉ tính đến một phía của Navarre”.
Vi Quốc Thanh chú ý lắng nghe mỗi lời nói của Mao Trạch
Đông, và ghi lại vào quyển nhật ký bằng những từ ngữ giản đơn mà chỉ có đồng
chí mới hiểu hết được ý nghĩa. Mao Trạch Đông nói tiếp: “Tôi thấy hướng tác
chiến của Việt Nam trong
suốt thời kỳ từ nay về sau là nên hướng vào Trung, Nam
Bộ”. “Để thực hiện kế hoạch chiến lược này, trước mắt cần áp dụng một số biện
pháp thiết thực. Tôi nghĩ đến ba biện pháp thế này: một là dùng hai đại đoàn bộ
binh và nửa đại đoàn pháo binh, trước tiên giải quyết địch ở Lai Châu, giải
phóng toàn bộ vùng Tây Bắc, căn cứ chiến lược quan trọng này. Sau đó chuyển
quân sang Thượng Lào, mở thêm chiến trường Thượng Lào. Đồng thời với tiến quân
lên Tây Bắc, đưa một bộ phận binh lực xuống Trung Lào và Hạ Lào. Hai là kiên
quyết khai thông con đường Nam
tiến (chỉ con đường từ nam Liên khu 4 Trung bộ lên Trung, Thượng Lào, qua quốc
lộ 9 đến Tây Nguyên). Đó là đường giao thông huyết mạch của bộ đội, đánh xuống
phía nam sau này, quan hệ rất lớn đến tình hình chiến sự tương lai. Nên đo đạc
thật nhanh, xây dựng kế hoạch, chia giai đoạn hoàn thành. Có thể nói với các
đồng chí Việt Nam,
thái độ đối với làm đường tức là thái độ đối với chiến tranh. Làm đường không
tích cực, không nghiêm túc tức là không tích cực, không nghiêm túc giành lấy
thắng lợi chiến tranh. Ba là liên khu Việt Bắc, Liên khu 3, 4 mỗi nơi nên điều
động một số cán bộ đảng, chính quyền, quân đội đến Trung, Hạ Lào và Nam Bộ Việt
Nam làm công tác mở vùng mới, làm cho bộ đội đánh được nơi nào, thì củng cố nơi
ấy. Giống như thời kỳ sau chiến tranh giải phóng, chúng ta điều động cán bộ
miền Bắc theo Đại quân xuống miền Nam. Nói tóm lại, ba biện pháp này
tức là 12 chữ: hai đại đoàn rưỡi, một đường quốc lộ, ba lớp cán bộ ”.
Nói xong Mao Trạch Đông đưa ánh mắt thăm dò nhìn vào hai
người Bành Đức Hoài và Vi Quốc Thanh. Vi Quốc Thanh nói: “Chỉ thị của Chủ tịch
rất quan trọng. Sau khi tôi sang, sẽ truyền đạt tỉ mỉ cho phía Việt Nam và các đồng
chí cố vấn, nghiêm chỉnh quán triệt chấp hành”. Mao Trạch Đông nói: “Có thể nói
với các đồng chí Việt Nam,
đó là kiến nghị của tôi”. Mao Trạch Đông quay sang Bành Đức Hoài nói: “Bành
Tổng cũng nói ý kiến đi chứ!”.
Bành Đức Hoài nói: “Tôi đã nói với đồng chí Quốc Thanh ý
kiến của tôi về tình hình chiến tranh Việt Nam và tác chiến Tây Bắc rồi. Xin
nói thêm một việc. Bản tiếng Pháp kế hoạch quân sự Navarre
mà Cục tình báo Bộ tổng tham mưu lấy được, có thể mang sang cho các đồng chí
Việt Nam
xem, điều đó giúp ích cho các đồng chí ấy tìm hiểu kẻ địch, phân tích tình
hình. Có điều phải chú ý bảo mật ”.( Trich dẫn HKCVTQ tr 43-46)
Sự quan sát kỹ lưỡng của Mao Trạch Đông về tình hình chiến
sự ở Việt Nam,
và nỗi bận tâm của ông về việc chọn tướng lãnh, cố vấn bên cạnh Hồ Chí Minh, Võ
Nguyên Giáp. Các cuộc họp Chính Trị Bộ phản ảnh rõ mưu đồ thâm hiểm của họ với
đất nước ta. Một hệ thống tư tưởng xâm lăng liên tục từ tiền bối của họ đến Mao
Trạch Đông hiện còn tiếp tục tồn tại Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào.
Tác giả chỉ căn cứ theo Hồi Ký Cố Vấn TQ đã ghi lại các cuộc
họp của Chính Trị Bộ ĐCSTQ, để làm sáng tỏ các vấn đề. Nối kết các đoạn đã
trích dẫn trong HKCVTQ chúng ta đọc tiếp đoạn dưới đây:
“Sau khi đến Nam Ninh, dừng lại có chút việc, Vi Quốc Thanh
và các đồng chí cùng đi lại lên ôtô ra Mục Nam Quan (nay gọi là Hữu Nghị Quan),
về nơi ở của Đoàn cố vấn quân sự trong rừng Việt Bắc.
Ngày 26/10, trước hết Vi Quốc Thanh truyền đạt chỉ thị của
Mao Trạch Đông, Bành Đức Hoài cho La Quý Ba, Mai Gia Sinh, Đặng Dật Phàm và cố
vấn quân sự, đồng thời nghe các cố vấn báo cáo tình hình. (…)
Ngày 27, Vi Quốc Thanh được Võ Nguyên Giáp đi cùng, cưỡi
ngựa đến “dinh rừng trúc” của Hồ Chí Minh, cách hàng chục dặm. Hồ Chí Minh vừa
thấy Vi Quốc Thanh lập tức ôm hôn thắm thiết. Cùng dự có Trường Chinh cũng ôm
hôn đồng chí, Vi Quốc Thanh chuyển kiến nghị của Mao Trạch Đông về chiến lược
Nam tiến và mấy biện pháp quan trọng và ý kiến của Bành Đức Hoài về phương pháp
tác chiến và vấn đề xây dựng quân đội trong tình hình chiến tranh hiện nay, đến
Hồ Chí Minh, Trường Chinh và Võ Nguyên Giáp và trực tiếp đưa cho Hồ Chí Minh
bản tiếng Pháp kế hoạch quân sự Navarre.
Cách một hôm, Hồ Chí Minh hành trang gọn nhẹ, bất ngờ đến
thăm Vi Quốc Thanh. Người hồ hởi nói với Vi Quốc Thanh: “Cám ơn đồng chí từ Bắc
Kinh mang đến cho chúng tôi hai món quà rất tốt. Một là kiến nghị của Mao Chủ
tịch đối với tác chiến về sau, giúp chúng tôi rất lớn. Tôi và các đồng chí Bộ
Chính trị đều cho rằng ý kiến của Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc là đúng
đắn. Thực hành những phương châm và biện pháp đó nhất định có thể đập tan kế
hoạch Navarre.
Tôi đã gửi điện cho đồng chí Mao Trạch Đông, tỏ rõ thái độ của chúng tôi, kiên
quyết làm theo. (…)
Hồ Chí Minh nói luôn: “Rất tốt, rất tốt, hoàn toàn nhất trí
với suy nghĩ của tôi; đồng chí phải giúp đồng chí Võ Nguyên Giáp vạch ra kế
hoạch tác chiến thật nhanh, đưa Bộ chính trị thảo luận thông qua. Việc này giao
cho đồng chí”.
Vi Quốc Thanh nói: “Xin Hồ chủ tịch yên tâm, tôi sẽ cùng
đồng chí Võ Nguyên Giáp bàn bạc kỹ lưỡng, vạch ra kế hoạch này nhanh nhất”. Hồ
Chí Minh cám ơn và từ chối mời cơm của Vi Quốc Thanh, vội ra về. Với sự giúp đỡ
trực tiếp của Vi Quốc Thanh và Mai Gia Sinh, kế hoạch tác chiến tấn công mùa
đông 1953-1954 của quân đội Việt Nam được vạch ra rất nhanh. Ngày 3/11, Bộ
Chính trị Trung ương Đảng Lao động Việt Nam thảo luận thông qua kế hoạch
này. Vi Quốc Thanh điện báo cho Quân uỷ Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc nội
dung chủ yếu của kế hoạch này và được đồng ý.”
“Tôi đã gửi điện cho đồng chí Mao Trạch Đông, tỏ rõ thái độ
của chúng tôi, kiên quyết làm theo…” ( HKCVTQ tr. 49)
Đó là lời Hồ Chí Minh, Chủ Tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng
Hòa, chủ tịch Đảng cộng sản, đồng thời là người lãnh đạo tối cao cuộc kháng
chiến chống Pháp.
“Cương quyết làm theo.” Đó là Tư Tưởng Hồ Chí Minh ngoài cái
đó ra không có chi gọi là tư tưởng cả trong cương lĩnh của ĐCSVN 1951 có ghi
rõ: “Lý luận Mác-Lenin-Tư tưởng Mao Trạch Đông làm kim chỉ nam cho hành động.”
ĐCSVN bây giờ “chơi trội” dựng lên Thần tượng HCM. Gây rắc
rối cho kẻ chết, làm phiền toái cho người sống. Họ phải biết và hiểu rằng: Cái
Đuôi luôn luôn ở sau (Đít) Con Lừa. Cái đuôi con vật mãi mãi vĩnh viễn ở đằng
sau. (Xem phần tư liệu Chúng ta để biết rõ hơn.)
Từ nhiều thập niên qua, ban lãnh đạo ĐCSVN không ngừng tuyên
truyền ồn ào về chiến thắng Điện Biên Phủ. Nhưng cái chiến thắng lẫy lừng quang
vinh ấy vẫn còn cái bề trái ẩn khuất rất chua chát, nhục nhã, và đê hèn che
giấu. Cứ theo báo chí, sách vở lề phải thì tướng Giáp trở thành người hùng thế
kỷ. Ngạn ngữ Pháp có câu “Toute medaille a son revers” nghĩa là “tất cả tấm
huân chương đều có mặt trái của nó”. Nguyễn Huy Thiệp trong truyện “Ngàn Vàng
Và Biển Lửa”. Cũng có một câu khá hay: “Vinh quang nào mà không xây trên điếm
nhục.”
(còn nữa)
-----------------------------
(*) Trần Nhu, nguyên là Giaó sư sử học taị Hà Nội. Ông vượt
biên và định cư tại California
vào giữa thập niên 80s. Ông là tác giả tác phẩm biên khảo Thăng Long Xưa Hà Nội
Nay (in năm 2000) và các tác phẩm lịch sử, trong đó có quyển Đại Họa Diệt Chủng
mà tác giả trích dẫn gửi cho chúng tôi trong loạt bài này.
No comments:
Post a Comment